This site is created using Wikimapia data. Wikimapia is an open-content collaborative map project contributed by volunteers around the world. It contains information about 32472371 places and counting.
Learn more about Wikimapia and cityguides.
Cầu Bà Cả (tam Bình - Hiệp Bình Phước).,
quangnaka
wrote
12 years ago:
Cầu nhỏ xíu, chỉ đi đủ xe máy
The burial monument of the daughter of Bao Dai, the last emperor of VietNam,
Andrew (guest)
wrote
12 years ago:
I grew up in Cho Bau Sen, which is nearby. We used to play there when we were kids. I also was around when they were excavating her resting place. We knew it was a young girl from a rich family, but did not know who it was. Now I know.
Thánh đường Hồi Giáo Jamia Al Muslim,
Gà Dán (guest)
wrote
12 years ago:
Thuở còn mồ ma ông Thiệu, qua gọi cái tên cúng cơm của chổ này là "Chùa Chà".
Cu Chi district,
KHI NGƯỜI CỘNG SẢN MỞ MIỆNG… (guest)
wrote
12 years ago:
Khi những người cộng sản Việt Nam mở miệng là nói láo – nói láo không biết ngượng miệng!
Do đó, câu nói: “Đừng tin những gì cộng sản nói mà hãy nhìn những gì cộng sản làm” của cố Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu đã trở thành chân lý.
Như chúng ta đã biết, Hồ Chí Minh (HCM), tên tội đồ của dân tộc là một tên “đệ nhất láo”. Hắn đã “láo thiên, láo địa, láo từ Sịa tới Đông Hà, láo qua Bến Hải, láo ra hải ngoại”. Miệng mồm lúc nào cũng xoen xoét tình nguyện độc thân để lo cho dân cho nước; nhưng thực tế thì vợ Đầm, vợ Chệt, vợ Tày, vợ Nùng tùm lum tà la, con rơi, con rớt chẳng ra làm sao cả. Tuyên bố cả đời lo cho dân, cho nước thì dân đói khổ triền miên. To mồm, rộng họng: “Vua Hùng đã có công dựng nước, Bác cháu ta phải hết lòng giữ nước”; nhưng thực tế lại ra lệnh cho Thủ Tướng Phạm Văn Đồng ký công hàm bán nước công nhận Hoàng Sa, Trường Sa thuộc lãnh hải của Trung Cộng.
Những lãnh tụ Cộng sản Việt Nam kế tiếp HCM vô cùng bảo thủ, ích kỷ và cố chấp, họ chỉ biết theo đuổi con đường do HCM vạch ra để bám giữ quyền lực tới hơi thở cuối cùng.
Sự ngoan cố trong buổi tiếp xúc giữa Phạm Văn Đồng với phái đoàn doanh thương và báo chí Mỹ tại Hà Nội vào ngày 31-10-1985.
Các vị khách Mỹ đã hỏi vị Thủ Tướng 79 tuổi đã lãnh đạo chính quyền CSVN trong suốt 30 năm qua: “Các Ngài đã có cuộc đấu tranh lâu dài để giành độc lập và tiến lên xây dựng xã hội chủ nghĩa và các Ngài đã đạt mục tiêu. Đó là điều không ai bác bỏ được… Nhưng so với các nước trong khu vực, kinh tế của một số nước lại phát triển nhanh hơn Việt Nam, Thưa Ngài chủ tịch, Ngài có cho rằng mô hình của các Ngài có tốt nhất không?”
Ông TT Phạm Văn Đồng, có nick name Đồng Vẩu, kẻ cách đây 38 năm đã xấc xược tuyên bố “những người vượt biên, vượt biển là bọn chạy trốn tổ quốc, là bọn đĩ điếm, trộm cướp” đã trả lời câu hỏi trên như sau:
“Đúng, chúng tôi có mô hình tốt nhất cho chúng tôi, đó là mô hình xây dựng xã hội chủ nghĩa ở đất nước chúng tôi. Để chứng minh điều này, tôi xin mời các ông đến năm 2000 thăm lại VN thì các ông sẽ thấy rõ hơn”.
Nhưng khi được hỏi tiếp:
“Phải chăng đến năm 2000, chế độ này sẽ đáp ứng được nhu cầu của nhân dân” thì ông Đồng không xác nhận, ông chỉ nói đến việc “động viên toàn bộ lực lượng và nhân dân… vì mô hình mà chúng tôi xây dựng là do nhân dân thiết kế, nhân dân là người làm chủ sự nghiệp cách mạng của mình”.
Nhân dịp Phạm Văn Đồng đề cập đến tương lai VN vào năm 2000, một thành viên phái đoàn Mỹ đã đặt câu hỏi:
“Với danh nghĩa cha của 5 đứa con, tôi muốn hỏi Ngài hứa gì với trẻ em VN để các em để các em được hạnh phúc khi bước vào thế kỷ 21”.
Ông Đồng trả lời bằng cách kể lại lời đối đáp giữa ông và một em bé gái 10 tuổi lên tặng hoa cho ông trong một buổi mít-tinh:
“Lớn lên cháu sẽ làm gì?”
“Cháu sẽ phấn đấu để trở thành một nhà du hành vũ trụ”.
Ông Đồng kết luận: “Trẻ em chúng tôi là như vậy. Trí tuệ của trẻ em VN đã được chứng minh qua các kỳ thi quốc tế về toán, vật lý, nhạc… Trẻ em chúng tôi có triển vọng cực kỳ to lớn. Ông cứ tin là sau này các cháu sẽ làm việc tốt hơn chúng tôi. Tôi nghĩ rằng trẻ em VN lớn lên sẽ quan hệ với những người Mỹ cùng thế hệ tốt hơn chúng ta hiện nay”. (Theo Việt Nam Thắng và Bại, Lê Quế Lâm, Ngọc Thu xuất bản 1993)
Không phải chỉ tới năm 2000, mà mãi tới năm 2013, mọi người đều thấy rõ lời nói của ông Thủ Tướng Đồng Vẩu là những lời nói láo không ngượng miệng!
Những cái gọi là “nhân dân thiết kế, nhân dân làm chủ sự nghiệp cách mạng…” chỉ là những lời nói láo tận mạng: Nhân dân làm chủ; nhưng mà là chủ… không!
Những lãnh tụ CSVN đã dùng những lời sáo ngữ để mị dân trong khi thực tế cuộc sống khác xa những gì họ nói. Từ khẩu hiệu “cướp ruộng đất từ địa chủ giao lại cho nhân dân”, “những đầy tớ nhân dân của Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam” đã công khai “cưỡng chế đất đai”, nói trắng ra là công khai cướp đất của nhân dân để giao lại cho “bọn tư bản đỏ”, tức là giai cấp thống trị.
“Em bé gái 10 tuổi với ước mơ lớn lên trở thành nhà du hành vũ trụ” trong câu chuyện kể của ông Thủ Tướng Đồng Vẩu vào năm 1985 không phải tới năm 2000 mà tới tận năm 2013 các em đã “mọc cánh” bay ra khắp thế giới qua con đường lấy chồng Hàn Quốc, Đài Loan, Trung Cộng. Càng thê thảm hơn khi những bé gái này được rao bán như một món hàng mà khách hàng có quyền thọc tay vào chỗ kín để xem rộng hẹp, có quyền trả lời sau khi dùng không vừa ý sẽ được bồi thường một cô gái khác!
“Tôi nghĩ rằng trẻ em VN lớn lên sẽ có quan hệ với những người Mỹ cùng thế hệ tốt hơn chúng ta hiện nay” theo phát biểu của Thủ Tướng Đồng Vẩu thì đã có vụ du sinh VC Hồ Quang Phương ở San José dùng dao dọa giết một sinh viên khác vì anh này làm dính xà phòng vào miếng steak của anh ta.
Đã có nhiều bài viết về chuyến Mỹ du ngày 25 tháng 7 vừa qua của Chủ Tịch nước CHXHCN Việt Nam Trương Tấn Sang (TTS) có nick name “Tư Sâu”. Bài viết này chỉ xin đề cập đến chuyện “Tư Sâu” cám ơn Tổng Thống Obama “chăm sóc người Mỹ gốc Việt” và kêu gọi Việt kiều về nước đóng góp công sức xây dựng đất nước!
Đúng là chuyện khôi hài hết nước nói! Ít ai nghĩ một người làm tới chức vụ Chủ Tịch Nuớc CHXHCN Việt Nam như ông Trương Tấn Sang lại có thể mở miệng nói những lời “cám ơn TT Obama đã chăm sóc người Mỹ gốc Việt” một cách ngu xuẩn, lố bịch và vô liêm sỉ như thế! Những người Mỹ gốc Việt chính là nạn nhân của cái chế độ độc tài toàn trị do đảng CSVN mà trong đó có ông TTS lãnh đạo. Họ đã được chính phủ Hoa Kỳ cho nhập cư, sống, làm việc và tuân thủ pháp luật và sau đó đã trở thành công dân Hoa Kỳ. Việc chăm sóc người dân là trách nhiệm của chính phủ Hoa Kỳ. Ông TTS cố làm tài lanh “cám ơn TT Obama chăm sóc người Mỹ gốc Việt” chỉ tổ tỏ ra cái ngu xuẩn tột cùng của một lãnh đạo CSVN mở miệng ra là chỉ biết nói láo - nói láo không biết ngượng miệng.
Về chuyện kêu gọi Việt kiều về nước, không phải tới bây giờ mà cách đây 20 năm, năm 1993, vào dịp Tết Quý Dậu, CSVN đã tổ chức “hội nghị Việt kiều yêu nước” tại Sàigòn, nhân dịp này Thủ Tướng Võ Văn Kiệt đưa ra chiêu bài hoà hợp dân tộc, sẵn sàng hợp tác với tất cả những ai yêu nước mà không đặt vấn đề khác biệt chính trị. Nếu những người “yêu nước” sẵn sàng hợp tác với nhau mà không đặt vấn đề khác biệt chính trị… Vậy có phải chăng những người lãnh đạo CSVN yêu nước vì yêu xã hội chủ nghĩa, còn Việt kiều yêu nước là vì yêu tiền? Cả hai mượn chiêu bài yêu nước để đặt nền tảng cho sự hợp tác nhằm: Một bên duy trì quyền lực của giai cấp thống trị mới, một bên tha hồ trục lời làm giàu.
Và kết quả ra sao? Chỉ xin kể sơ sơ vài Việt kiều điển hình: Một “Việt kiều yêu nước” Trịnh Vĩnh Bình ở Hoà Lan đã phải bỏ của chạy lấy người. Một “Việt kiều yêu nước cao độ” như Trần Trường ở Hoa Kỳ đã bán sới tài sản về nước “đào ao Bác Hồ” để nuôi cá đã bị VC nó tịch thu tất cả tài sản, năm ngoái đã phải trồi đầu qua Mỹ nhờ bọn tay sai VC mở cuộc họp báo xin xỏ đồng hương bố thí tiền bạc về VN để kiện Chính phủ VC đòi lại tài sản!
Chuyện chót trong bài viết này là những lời tuyên bố của tên Nguyễn Thanh Sơn, Thứ Trưởng Bộ Ngoại Giao VC kiêm Chủ Tịch Ủy Ban Người Việt Nam Ở Nước Ngoài (UBNVNONN)
Ai đời là Thứ Trưởng Ngoại Giao mà lại đi tuyên bố:
“Tôi cho rằng những cuộc biểu tình chống đối của bà con cô bác ở bên ngoài đối với Chủ Tịch Nước vừa qua chỉ là những hiện tượng tôi nghĩ rằng tất cả mọi người không phải ai cũng muốn như vậy, có những người chỉ vì đồng tiền, có những người chỉ vì nhu cầu cuộc sống, có những người chỉ vì có chút thu nhập thêm mà tham gia những hoạt động đó”.
Phải nói đây là những lời nói láo trâng tráo, ngu xuẩn, vô liêm sỉ của tên Nguyễn Thanh Sơn, Thứ Trưởng Bộ Ngoại Giao VC kiêm Chủ Tịch UBVNVNONN, kẻ đã thi hành Nghị quyết 36 của VC tại hải ngoại.
Có những thằng tiền nhiệm của thằng này đã nói ngu - nhưng chưa có ai nói ngu và vô liêm sỉ bằng thằng này!
Về chuyện người Việt hải ngoại đi biểu tình chống TTS có phải là vì tiền như tên NTS đã nói ngu xin miễn bàn nơi đây vì những sự thật đã quá rõ ràng. Và trên các diễn đàn điện tử nhiều người đã vạch rõ cái ngu và vô liêm sỉ của tên Thứ Trưởng Ngoại Giao “có bộ mặt giống như bộ phận sinh dục của một con ngựa cái già” – nói theo cách nói của nữ sĩ Dương Thu Hương!
Vậy mà ở hải ngoại có những kẻ từng là cấp Tá của QLVNCH đã tung hô tâng bốc “thằng Thứ Trưởng nói láo và vô liêm sỉ” này là thực tâm trong công tác Trùng Tu Nghĩa Trang Biên Hoà.
Vậy mà ở hải ngoại có thằng đã là luật sư, là lãnh tụ của một Phong Trào, là nghị viên Hội Đồng thành phố Houston lại nhắm mắt, nhắm mũi “đối thoại trực diện” với “thằng Thứ Trưởng nói ngu và vô liêm sỉ” này.
Thế mới biết người xưa vô cùng chí lý khi cho rằng: “Con người thì kết đoàn, trâu bò thì sống theo bầy!”
LÃO MÓC
tieng-dan-weekly.blogspot.com
Ben Thanh Market,
Chuyện Một Loài Sâu (guest)
wrote
12 years ago:
Nếu hoa đem lại cho cuộc sống con người thêm màu thêm sắc thì những loài sâu bọ đem lại bao phiền phức, nhấ là sâu bọ xit (BS) . Nếu người ta yêu Mai, Lan, Cúc Trúc bao nhiêu thì ghét lòa sâu bọ bấy nhiêu . Sâu phá hoại mùa màng, những người nông gia nếu bị sâu phá hoại mùa màng thất bát, còn các bà nội trợ khi nấu canh mà sơ ý có có con sâu trong đó thì ôi thôi ...rầu cả nồi canh .
Ở Việt Nam, loài sâu BS xuất phát từ làng Kim Liên Nam Đàn Nghệ Ạn . Sâu chúa bản chất lười biếng không chịu học hành nên quanh năm khố rách áo ôm . Vì mặc cảm tự ti, sâu chúa bỏ nhà đi bụi đời và lập ra đảng BS và tự xưng là chúa tể của các loài sâu .Tính đến nay sâu chúa đã "sản xuất " hơn ba triệu con sâu .
Anh Bốn Sâu (4s)
Theo lý lịch trích dọc thì 4s vao đảng BS 1969 và tốt nghiệp Đại học (Cử nhân Luật) .Anh 4s giỏi thật, vừa hoạt động cách mang vừa học trở thành ông cử thật oai ra phết . Câu chuyện anh 4s tốt nghiệp cử nhân luật được kể rằng lúc anh 4s còn làm phó bí thư thành Hồ đã ghi danh vào khoa luật hệ
đại học tại chực Anh 4s đi học thường đem theo một tà lọt tà lọt đ63 lo việc ghi chép và chuẩn bị tài liệu để anh 4s quay cóp . Ngày thi, anh 4s ngứa ngay chân tay nên lật tài liệu ghi chép bị cô Ân giám thị phòng thi bắt quả tang và lập biên bản và bắt 4s ký tên vào biên bản vi phạm qui chế thi, ông tà lọt đó liền khều khều vào lưng cô giáo Ẩn mà nói nhỏ rằng: “Cô giáo Ẩn à, cô tha cho ông ấy đi. Cô làm ngơ cho ông ấy việc này, cứ để cho ổng tiếp tục “thi” đi? Ông ta là ông Trương Tấn Sang – Phó bí thư thành ủy thành phố Hồ Chí Minh đó, cô không biết sao ? !”
Cô giáo Ấn đã trả lời bằng một câu nói nổi tiếng, trước hội đồng thi, trước mặt bao Luật sư tương lai rằng: “Tôi chẳng cần biết ông ta là Trương Tấn Sang hay Trương Tấn Hèn gì cả! Tôi chỉ biết là hôm nay ông ta vi phạm nội qui phòng thi nên tôi bắt! Đây là chỗ thi cử thì phải công bằng, nghiêm minh, hơn nữa vì đây là môn Luật, nếu muốn trở thành 1 Luật sư nhằm bảo vệ cho mọi người và khuyên bảo mọi người biết tôn trọng kỷ cương phép nước, thì trước hết, những người này hôm nay phải biết làm gương, phải biết tôn trọng pháp luật, phải biết tôn trọng qui chế thi cử trước đã!...”. Nên từ đó anh 4s còn có tên là Trương Tấn Hèn .
Trong thời gian làm bí thư thành quỷ SG, anh 4s còn bao che cho băng đảng Ma fia 5 Cam gây đã từng gây kinh hoàng cho người dân Sài thành, anh 4s thâu hụi chết của 5 Cam rồi mặc tình cho băng đảng tung hoành ngang dọc . Nói về thanh liêm thì có lẽ anh 4s là thanh liêm bậc nhất rồi , vì tài sản anh 4s sơ sơ biệt thự mặt tiền SG vả tiền tỉ ở ngân hàng ngoại quốc nhưng anh bốn s thanh minh minh thanh nga nghe mà đứt ruột " tôi chỉ có căn nhà 51 mét vuông khi tôi về hưu, tôi sẽ trả lại cho đảng" .Khi muốn hạ bễ anh ba X anh 4 S than vãn "Trước đây chỉ một con sâu làm rầu nồi canh, nay thì nhiều con sâu lắm. Nghe mà thấy xấu hổ, không nhẽ cứ để hoài như vậy. Mai kia người ta nói một bầy sâu, tất cả là sâu hết thì đâu có được. Một con sâu đã nguy hiểm rồi, một bầy sâu là 'chết' cái đất nước này. Đất nước này thật ra đã chết lâu vì bầy sâu của anh bốn chứ không phai mai kia, và anh 4 cũng là một con sâu trong bầy sâu bọ xít đó .
Vừa rồi anh 4s nói cám ơn TT Obama tạo điều kiện thuận lợi cho NVHN tại hoa Kỳ về mọi lãnh vực nghe cảm động làm sao . Có lẽ quê anh 4 ở Long An là nôi cải lương của miền nam nên anh 4 hay ca điệu xàng xê thật mùi mẫn . Không biết anh 4 có nhớ anh 3 X có nói là " Tôi ghét nhất là giả dối " không ? Sao anh 4 không nói lời cám ơn với các quốc gia Đài Loan, Đài Hàn , Mã Lay đã tao điều kiện cho kiều bào làm lâo nô va đ ... nô ?
Sâu nào cũng là sâu, 3 X hay 4 S cũng lả 3 xạo và 4 sạo .
http://www.thegioinguoiviet.net/showthread.php?p=97804#post97804
,
nguyentichnghia
wrote
12 years ago:
Rạp Thắng Lợi không ở nơi đây.
Thánh đường Hồi Giáo Jamia Al Muslim,
KFC (guest)
wrote
12 years ago:
Người ta gọi là "Thánh đường Hồi giáo" hay Masjid (tiếng Arab) hoặc Mosque trong tiếng Anh chứ chẳng ai gọi là "Chùa Hồi giáo" cả
Le Van Luong,
Tuan Tran
wrote
12 years ago:
Quy hoạch đường 40m
Tao Dan Park,
Dép râu, ngày về (guest)
wrote
12 years ago:
Sau ngày 30 tháng Tư năm 1975, hắn “được Cách Mạng khoan hồng nhân đạo tập trung để bảo vệ tính mạng cho, vì nếu để ở ngoài sẽ bị nhân dân trả thù”. Huyện Củng Sơn thuộc tỉnh Tuy Hòa là vùng hoạt động của “Cách Mạng” trước 75. Lúc mới “nhập môn” giữa vùng rừng núi này, mỗi lần đi ra ngoài “học tập lao động để sau này trở về không còn bóc lột như thời Mỹ Ngụy nữa, mà biết tự mình làm ra của cải vật chất hầu nuôi sống bản thân, gia đình và đóng góp cho xã hội”, hắn nơm nớp sợ đồng bào địa phương có tiếng là dân Cách Mạng, sẽ trả thù (thù gì thì hắn không biết), nếu họ bắt gặp và nhận ra hắn là “ngụy quân”.
Một hôm, trên đường đi “lao động là vinh quang” ngang qua khu chợ, có mấy người dân chạy theo đoàn tù binh. Hắn lo lo; đang lúc chuẩn bị tinh thần chịu trận “nhân dân trả thù” thì có người dí vào túi áo hắn gói thuốc lá Sông Cầu. Đó là một nhân dân hoàn toàn xa lạ. Hắn sững sờ, chưa kịp nói lời cảm ơn thì người đàn bà ân nhân đã lách vội vào đám đông như tìm đường chạy trốn. Từ đó về sau, nhiều người trong đám tù và hắn lâu lâu lại được “nhân dân trả thù” như thế; khi cục đường mía, lúc miếng kẹo lạc.
Lại một hôm, đám tù được thả lỏng phân tán mạnh ai nấy tự đi tìm... cỏ tranh để cắt (về lợp nhà). Hắn được một phụ nữ quần áo vá đùm vá đụp mặt hốc hác, chạy đến trước mặt, mắt dáo dác ngó trước ngó sau một vòng rồi dí vào tay cho cái bánh ú làm bằng bột củ sắn mì với nhân hột mít. Chị ta nói “Anh ăn cho đỡ đói. Bây giờ chúng tôi mới hiểu ra..., và thương các anh quá”.
Không thấy “Nhân dân trả thù” mà chỉ gặp nhân dân “Thương các anh quá”, nhưng Cách Mạng vẫn nhất quyết tiếp tục “Bảo vệ tính mạng cho Ngụy quân ngụy quyền, những kẻ có tội với nhân dân mà lấy hết trúc Trường Sơn làm bút, lấy sạch nước Biển Đồng làm mực cũng tả không xiết”. Tháng lại tháng. Năm qua năm. Đêm đêm nằm nêm cối đến ngộp thở trong những dãy nhà được bao bọc bởi nhiều lớp kẽm gai xen kẽ lớp xương rồng rồi lớp mìn bẫy, lớp hầm chông. Ngày ngày đi ra ngoài làm đủ thứ công việc của người tù khổ sai. Khi đi lẫn lúc về, đoàn tù binh phải dừng lại nơi cổng ra vào để lính gác đếm. Đi, đếm rất mau; về, vừa đếm vừa khám xét khắp người tù xem có lận theo trong túi áo thắt lưng con cóc con nhái, con rắn con rít, hay cọng rau nạm cỏ (Như cỏ sam heo ăn được là tù ăn được)... gọi chung là những thứ “Cải thiện linh tinh” bị cấm ngặt, nên trong khi chờ đợi, cứ phải ứa gan với cái bảng đỏ to tổ chảng trước mặt treo vắt ngang giữa hai cái lô cốt chằm chằm hai bên cửa ra vào, có hàng chữ màu vàng khè “Không có gì quý hơn Độc Lập Tự Do” phía trên hàng chữ “Trại Cải Tạo A30”. Mỗi lần như thế, hắn lại hình dung ra cảnh tú bà cho treo trước cửa nhà chứa của mụ, cái băng trắng chữ đỏ “Chữ Trinh đáng giá ngàn vàng”.
“Ngày như lá tháng như mây”, chỉ là với thế giới bên ngoài. Nhất nhật tại tù thiên thu tại ngoại. Hắn thường bày tỏ rằng, nhờ Ơn Trên phù hộ hắn mới qua khỏi hơn 2500 cái “thiên thu tại ngoại”, để có ngày được “Cách mạng khoan hồng” cấp cho tờ “Giấy Ra trại”. Trên đường về với gia đình tận vùng Cao Nguyên, hắn phải ghé lại Nha Trang để chờ mua vé xe cho chặng đường cuối. Hắn đi lang thang để nhìn lại cảnh cũ người xưa nơi thành phố mà hắn đã qua nhiều thời kỳ gắn bó. Thuở nhỏ “du học”; lớn đi thi Tú Tài; mấy tháng học Không Trợ tại Trường Không Quân, và những lần “quá cảnh” trên đường đi đi về vê. Người thiếu nữ đầu tiên đi qua đời hắn cũng từ bãi thùy dương cát trắng này. Nha Trang đã là một phần đời hắn.
Hắn đi ngang quầy bán thuốc lá lẻ bên lề đường Nguyễn Hoàng. Bỗng dưng hắn nhớ và thèm một điếu thuốc CAPSTAN ngày nào. Sau khi tính nhẩm và chắc chắn số tiền Trại cải tạo cấp cho theo tiêu chuẩn nhà nước làm “của ăn đi đường” còn đủ để mua được hai điếu thuốc lá Song Long (hắn biết giá thuốc vì Trại thỉnh thoảng có mua giùm cho những ai có tiền cần mua), hắn mạnh bạo tiến đến phía quầy bán thuốc. Đã gần bảy năm, nay hắn mới được thấy lại nụ cười chào khách của những người bán thuốc lá bên đường mà trước kia hắn thường gặp. Hắn hân hoan như vừa tìm lại được một điều gì quý hóa đã mất từ lâu lắm. Nhưng bỗng dưng hắn chưng hửng khi thấy mặt cô gái bỗng nhiên tối sầm lại và tỏ vẻ dửng dưng với khách. Hắn ngạc nhiên trước thái độ thay đổi đột ngột của cô gái. Hắn kiểm điểm lại mình, và đinh ninh mình không hề có cử chỉ khiếm nhã nào hay nói năng gì khác ngoài lời hỏi mua thuốc lá. Hắn sực nhớ lúc nãy cô gái có liếc mắt xuống đôi chân hắn. Hắn chợt thoáng “lý đoán” ra nguyên nhân. Nhìn thẳng vào mặt cô bán thuốc, với vẻ nghiêm trang, hắn nói:
“Anh vừa từ trại Cải tạo ra, đang trên đường về, nên đành phải mang đôi dép này.”
Khi hắn vừa mới nói đến “Anh vừa từ trại cải tạo ra”, cặp mắt cô gái sáng lên và đôi má cô ửng hồng, nhếch lên để lộ ra cái núm đồng tiền. Hình như cô muốn nói điều gì mà không cất lên được. Cô luống cuống lấy trong hộc ra gói thuốc Hoa Mai còn nguyên rồi bằng hai tay đưa lên sát ngực hắn, với ánh mắt thương cảm trìu mến : “Anh cầm lấy, em biếu anh. Rất tiếc không còn thuốc trước 75.”
Hắn đã bỏ hút thuốc từ lâu, nhưng vẫn nhớ mãi gói thuốc của ba mươi năm về trước. Mỗi tháng Tư về, hắn lại càng thấy món nợ hắn mắc mỗi to hơn. Không phải nợ cái gói thuốc lá cô gái biếu. Nhưng là nợ chính cuộc đời cô mà hắn đã không bảo vệ được. Để ít ra cô khỏi phải nhìn thấy những đôi dép Tháng Tư.
Nguyễn Bá Chổi
University of Natural Science HCMC,
Trời đất ơi! Sao ông Trọng lại v (guest)
wrote
12 years ago:
Kính thưa quý vị có mặt trong khán phòng Tham Ma Sát hôm nay,
Trước tiên với tư cách là vua một quốc gia láng giềng, tôi xin gửi đến quí vị lời chào trân trọng nhất. Thật không biết phải dùng lời lẽ nào để diễn tả hết cái tâm trạng hồ hởi phấn khởi của tôi hôm nay khi được quý trường vinh danh và trao, cho bằng Dr danh dự bộ môn chính trị học.
Thưa quí vị, chính trị là phải kiên định, tại xứ chúng tôi hơn 90 triệu dân dưới sự lãnh đạo sáng suốt của đảng đều kiên định đi theo con đường Mác Lê. Cũng cần nhắc lại đôi chút, ở cái thời tranh tối tranh sáng cướp chính quyền chúng tôi cũng sử dụng hai vũ khí này trên mặt trận quân sự và tuyên truyền, nói nhẹ không nghe thì cứ mác và lê: cắt và lụi! Ngày hôm nay cũng không khác.
Người dân đất nước chúng tôi dưới sự lãnh đạo của... tôi rất... hiếu hòa. Khi xưa ở thời bộ lạc thì có câu giặc đến nhà đàn bà cũng đánh, nhưng bây giờ có cho chúng tôi ăn gan cóc tía bố bảo chúng tôi cũng không dám đánh, mà nói chung đánh làm sao lại mà đánh, cho nên tôi đã chỉ đạo người dân thuộc lòng câu châm ngôn: một câu nhịn là chín câu nhục cho nó lành. Vì thế người dân xứ tôi nhát lắm, ra đường cứ cúi gằm mặt xuống không dám nhìn ai. Tất cả nằm đúng trong chính sách hèn với giặc ác với dân của chúng tôi. Dân nhịn chúng tôi, chúng tôi nhịn... nhục với bên ngoài nên đất nước mới có... hòa bình.
Đấy quý vị thấy như vậy có khả thi không?
Về dân chủ một số bọn phản động la làng là đất nước chúng tôi đàn áp dân chủ, xin thưa đó chỉ là luận điệu xuyên tạc của bọn chống phá đảng và nhà nước chúng tôi!
Dân chủ nước chúng tôi là dân chủ... tập trung. Sao quý vị không hiểu à!? Để tôi giải thích:
Ở nước chúng tôi cái gì cũng tập thể, cho nên dân chủ cũng phải tập thể, nhưng quý vị cũng nên biết dân chủ, tự do và nhân quyền chỉ là giá trị dành cho con người cao cấp mà dân chúng tôi thì nghèo xác nghèo xơ, chạy ăn từng bữa còn chưa xong hơi đâu mà cho chúng, có cho thì chỉ cho những thành phần ưu tú của đảng, những cánh tay, ngón chân nối dài chứ cho chúng cũng đâu có gặm cho đỡ đói được đúng không quý vị?
Còn những đứa dân đen bị bắt đấy à, cái đó thể hiện cái dân chủ xứ chúng tôi đấy!
Này nhá, chúng trẻ người non dại bị bọn thế lực thù địch phản động xúi dục nên gây ra hậu quả nghiêm trọng, tuyên truyền xách động người dân biểu tình làm sứt mẻ tình hỉu nghị đời đời bền vững với anh cả đỏ. Đảng và nhà nước tôi rất nhân đạo năm lần bảy lượt kêu chúng nhận tội, xin khoan hồng nhưng bọn chúng nhất mực ngoan cố không nhận tội cho nên chúng tôi mới chẳng đặng đừng nhốt lại chứ ai muốn nhốt làm gì cho tốn gạo!
Về tự do tôn giáo chúng tôi xin khẳng định được pháp luật tôn trọng tuy nhiên xứ chúng tôi là xứ... Phật do mới có một Phật Ngọc HCM ra đời ở thế kỷ 21. Vì thế ai muốn vào nước chúng tôi tu hành nhằm đắc đạo cũng phải xin phép và có sự đồng ý của đảng và nhà nước chứ nếu không quản lý thì tôi tin rằng vài ba năm nữa sẽ loạn cào cào Phật ra đời, dân chúng đu theo thì lấy ai mà làm việc?
Còn mấy tôn giáo Cao Đài, Hòa Hảo, Ki Tô, Tin Lành đạo hồi đạo hộp gì cũng phải nằm trong sự quản lý nhằm phát triển tầng lớp đảng viên phục vụ công cuộc xây dựng CNXH trường tồn... chứ chúng tôi đâu có đàn áp bắt bớ gì ai đâu?
Tôi cũng xin thưa cùng quý vị, nước chúng tôi dưới sự lãnh đạo tài ba của đảng quang vinh, hiện nay dù đang nằm trong top... những nước đội sổ về GDP của thế giới nhưng chúng tôi tin chắc rằng nếu con đường CNXH tại nước tôi hôm nay chưa thành công thì chắc chắn ở những thế hệ sau, sau nữa, sau chót sẽ dẫn dắt toàn dân tộc đến thế giới đại đồng, một thế giới không có người bóc lột người... vì ai cũng còn cái khố che... chỗ ấy thì có còn gì mà bóc lột!
Bộ chính trị chúng tôi cũng đã nghiên kíu một cách nghiêm túc và cho biết ở năm 3000 nước chúng tôi sẽ đến bờ mong ước.
Cuối cùng tôi xin thay mặt đảng, nhà nước và nhân dân xứ chúng tôi trân trọng gửi lời cám ơn trân trọng đến quý trường đã cấp bằng Dr cho tôi hôm nay. Thật ra trong thâm tâm tôi nghĩ không có gì tự nhiên mà đến: mình phải ấy ấy nàm sao, người ta mới ấy ấy lại chứ, nói chung cả hai chúng ta, tôi và trường đại học danh giá của quý ngài đều... tự sướng, cả hai cùng sướng.
Xin trân trọng cám ơn,
Xin cám ơn...
Cám ơn...
Nguyên Anh
Chung cư Ngô Quyền,
thamtuhoangphat
wrote
12 years ago:
Cty Dịch Vụ Cung Cấp Thông Tin Hoàng Phát - Văn Phòng Dịch Vụ Thám Tử Tư Hoàng Phát
Dịch vụ thám tử tư chuyên nghiệp hàng đầu tại Việt Nam.
Cung cấp mọi thông tin khách hàng yêu cầu, tại mọi thời điểm, thông tin nhanh, chính xác, tuyệt mật.
Dịch vụ thám tử Hoàng Phát - Cam kết dịch vụ tốt nhất http://thamtuhoangphat.com - HL: +84 917-917-168
Ben Thanh Market,
Việt Cộng p2/2 (guest)
wrote
12 years ago:
Việt Cộng! Chỉ hai tiếng thôi, nhưng sao thiên hạ hoảng hốt, kinh hoàng khi nghe đến nó. Năm 1954, gần một triệu đồng bào miền Bắc, cũng vì hai tiếng này mà phải bỏ hết của cải, quê hương, làng xóm, mồ mả ông bà để chạy vào miền Nam xa lắc xa lơ, trốn khỏi bè lũ Việt Cộng. Năm 1975 cũng vậy, vì hai tiếng này mà hơn hai triệu người dân miền Nam phải liều chết, bằng đủ mọi cách để lánh xa loài quỷ dữ. Ở thôn quê miền Nam, khi nghe mấy tiếng “Việt Cộng về” hay “Mấy ổng về” là bà con gồng gánh, già trẻ, bé lớn chạy trối chết về phía thành phố để trốn khỏi bọn Việt Cộng. Rồi nào Việt Cộng pháo kích vào thành phố, vào quận lỵ giết hại dân lành, giết hại trẻ thơ nơi trường học. Việt Cộng đào lộ, đấp mô, đặt mìn, phá cầu… Còn Việt Cộng ngày nay thì ngoài tham nhũng còn tội bán nước, buôn dân, bàn tay chúng phạm trăm ngàn thứ tội ác. Việt Cộng ngày nay bán rừng, bán biển, bán giang sơn cha ông cho Tàu, Việt Cộng ngày nay độc ác, tàn nhẫn với dân chúng, nhưng co ro, cúm rúm trước thằng Tàu như sợ ông nội, ông cố của chúng, bắt dân bỏ tù nếu dân đứng lên yêu nước chống lại lũ Hán xâm lăng.
Rồi tôi miên man suy gẫm, không biết những tên như Nguyễn Tấn Dũng, Trương Tấn Sang, Nguyễn Phú Trọng nghĩ sao – nhưng không biết những tên này có biết suy nghĩ không – chúng có thấy rằng sao mình đi đến đâu, thiên hạ bỏ chạy hết vậy? Mình giành được phân nửa xứ sở miền Bắc, đáng lẽ dân chúng phải ở lại với mình để kiến thiết xứ sở chứ, sao gần cả triệu người lại bỏ chạy vào Nam. Rồi mình cướp được luôn phân nửa miền Nam còn lại, thiên hạ lại ùn ùn bỏ chạy nữa, cả hơn hai triệu người xa lánh mình. Tại sao và tại sao? Chúng không tự đặt câu hỏi đó với chính chúng sao? Mình đi đến đâu thì người ta chạy trối chết khỏi nơi đó. Mình là thứ gì vậy? Nhìn hình ảnh cuộc di cư năm 1954, trên những chiếc tàu há mồm, nhìn những gương mặt hớt hơ hớt hãi, mất hồn, chạy đôn chạy đáo để rời khỏi Saigon tháng tư năm 1975, rồi nhìn những cảnh liều chết vượt biển lên đến cao điểm, từ năm 1975- 1980, nếu chúng là người, chúng phải suy nghĩ chứ? Mình cũng là người như họ, đầu, mắt tay chân cũng đầy đủ như họ, tại sao họ sợ mình mà chạy hết như thế? Mình có phải là quỷ dữ hay ác thú gì đâu?
Nhưng tôi nghĩ, Việt Cộng còn đáng sợ hơn là quỷ dữ nữa. Nhìn lại, từ cái thời bé thơ, thuở mà mẹ con tôi đem hai chục trứng gà ra chợ bán để có tiền mua thức ăn cho gia đình, đến ngày nay, đã hơn 60 năm trôi qua, tôi vẫn cảm thấy rùng mình, ghê sợ. Từ những việc bắt người cho mò tôm, thả xác trôi sông thuở đó, cho đến những vụ lường gạt, gian dối cướp giật của Việt Cộng ngày nay, nhìn sự dã man tàn ác của Việt Cộng đối với người dân cùng chung máu mủ … thật không thể nào tưởng tượng nổi. Quỷ chỉ nhát, chỉ hù người ta thôi, chứ không hại người ta, mà nếu quỷ có hại thì chỉ hại một người thôi. Còn Việt Cộng hại cả một dân tộc, tiệu diệt tất cả, đất đai, sông biển, núi rừng không còn, nhưng đó là nói về mặt những gì còn nhìn thấy được. Còn về mặt không nhìn thấy được thì là Việt Cộng tàn phá cả đạo đức, dung dưỡng tội ác, giết chết sự trong trắng trong lòng trẻ thơ, đưa nhiều thế hệ con em chúng ta vào vòng tối ám, dạy chúng dối trá, dạy chúng tội ác…
Nhưng như vậy cũng chưa đủ. Những nguời đã quá sợ chúng mà bỏ xứ ra đi, để xứ cho chúng ở cũng chưa được yên thân. Chúng còn cho tay chân bộ hạ, núp bóng dưới danh nghĩa này, danh nghĩa nọ, chạy theo ra ngọai quốc để quyết hành hạ những người tỵ nạn Cộng Sản này cho đủ… 36 kiểu của chúng. Thật trời không dung, đất không tha. Ngày xưa, chúng đã chiếm được phân nửa nước Việt Nam, tưởng đâu rằng chúng cùng miền Nam thi đua làm cho dân giàu nước mạnh, nhưng như chúng ta đã biết, Việt Cộng cho đến 1975, còn chưa thấy cái thang máy “biết tàng hình” là gì, chưa được nhìn chiếc đồng hồ “12 trụ, 2 cửa sổ, không người lái” là gì, không hiểu cái bồn cầu “để rửa rau” hay để làm gì, trong khi miến Nam lúc đó đã là một trong những quốc gia tân tiến ở Đông Nam Á châu. Rồi lòng tham vô đáy, thực hành chủ nghĩa Cộng sản toàn cầu của chúng, chúng cướp luôn miền Nam. Thiên hạ lại bỏ chạy, chúng rượt theo ra đến ngoại quốc để áp dụng… 36 kiểu lên đầu lên cổ người đã sợ chúng mà bỏ chạy 36 năm trước.
Nếu tôi có làm anh muôn vàn bực tức, xin anh cứ chửi tôi là thằng mất dạy, thằng láu cá, thằng bỉ ổi, thằng đê tiện, thằng vô học, thằng… thằng gì cũng được, hay bảo tôi là thằng không cha không mẹ, hay là thằng do… con gì sanh ra cũng được nốt, nhưng xin đừng bảo tôi là Việt Cộng. Mày là thằng “Việt Cộng”, hai tiếng này nặng lắm, anh biết không? Nói như thế là anh chửi tôi đấy, mà chửi tôi thật nặng, đó là tiếng chửi ghê gớm nhất, đáng sợ nhất trong những tiếng chửi đương thời. Vì hai tiếng này đồng nghĩa với ác nhân, hung đảng, ác quỷ, ác tinh, man di, mọi rợ, lưu manh, gian xảo, côn đồ, thảo khấu…, loại quỷ quái tinh ma, nghĩa là bọn trời đánh thánh đâm, trời tru đất diệt.
Ngày đầu năm 2012
Lê Dinh
Ben Thanh Market,
Việt Cộng p1/2 (guest)
wrote
12 years ago:
Hai tiếng này, tôi không hiểu sao, cho đến ngày nay, nó trở thành hai tiếng xấu xa, kinh tởm nhất trong số những danh từ để ám chỉ những hạng người mà ai ai cũng oán ghét, hận thù và muốn xa lánh. Nhưng hai tiếng Việt Cộng nguyên thủy đâu có gì là xấu xa, nó chỉ là một danh từ ghép thường thôi, như rừng núi, biển khơi, đồng áng… nhưng theo thời gian biến đổi, nó trở thành một danh từ ghê tởm và rùng rợn lúc nào chúng ta không hay.
Nếu ai chỉ một tên nào đó mà nói “Mày là thằng Việt Cộng” thì có nghĩa người đó là một người xấu xa nhất trong xã hội hiện nay. Chẳng thà chửi cha người ta, người ta không giận bằng chửi “Mày là thằng Việt Cộng”. Như vậy đủ biết hai chữ Việt Cộng bị người đời thù ghét như thế nào rồi. Mà nghĩ cũng đúng thôi.
Nhớ lúc tôi còn nhỏ, năm tôi 11 tuổi, còn học ở trường Tiểu học Vĩnh Lợi, cách làng Vĩnh Hựu của tôi chừng ba cây số. Mỗi sáng thứ hai đầu tuần, mẹ tôi phải đưa tôi đến trường và tôi lưu trú tại nhà dì tôi cho đến cuối tuần mới trở về Vĩnh Hựu. Một buổi sáng thứ hai đầu tuần, cũng như mọi khi, mẹ tôi xếp đâu 2 chục trứng gà vào một cái giỏ để khi đưa tôi đến trường xong là mẹ tôi ra chợ bán 2 chục trứng gà đó, lấy tiền mua các thức ăn khô khác. Hai mẹ con đang đi, độ còn nửa đường là tới làng Vĩnh Lợi, thình lình trong một bụi cây rậm rạp, có một người mặc đồ đen, tay cầm khẩu súng ngắn sáng loáng, nhảy ra chận mẹ con tôi lại, quát to: Đứng lại! Anh ta đưa họng súng ngay truớc trán mẹ tôi, rồi đưa sang qua tôi, quơ qua quơ lại trên đầu tôi, hỏi mẹ con tôi có phải đem trứng ra chợ để bán cho Tây không? (Lúc đó, ở tại chợ Vĩnh Lợi, ngay phía bên kia đầu cầu sắt, có một cái đồn của người Pháp đóng tại đó). Mẹ tôi run run nói:
- Dạ thưa ông, đâu phải, tôi đem trứng này ra chợ bán để lấy tiền mua thức ăn.
- Chứ không phải mẹ con bà đem lương thực cung cấp cho Tây sao?
- Dạ thưa ông, đâu có phải như vậy.
- Thôi lần này tôi tha cho mẹ con bà đó, nhưng giỏ trứng thì bị Ủy ban tịch thu. Nhớ lần sau, còn gặp mẹ con bà đem trứng ra chợ như vậy nữa là tôi sẽ bắn bỏ.
- Dạ mẹ con tôi đội ơn ông.
Thật hú hồn hú vía. Lần đầu tiên trong đời, tôi mới nhìn thấy khẩu súng lục. Sao nó uy dũng, hiên ngang, trông rất dễ sợ. Và cũng lần đầu tiên trong đời tôi mới biết đó là những kẻ gọi là Việt Minh, những người mặc đồ đen, đầu quấn khăn rằn, rồi sau này trở thành Việt Cộng và hai chữ Việt Cộng đã ám ảnh tôi từ suốt thời bé thơ cho đến khi khôn lớn.
Nếu không có lần bị đón đường, bị đe dọa bắn bỏ hôm đó, tôi đã trở thành một tên Việt Minh từ thời trẻ dại này rồi. Tôi còn nhớ rất rõ, ở tuổi 11, 12, tôi say mê những bài hát êm đềm, như:
“Còn đâu trên chiến khu trong rừng chiều
Bên đèo lắng suối reo, ngàn thông reo
Còn đâu trên chiến khu trong rừng chiều
Bên đèo đoàn quân réo, đạn bay vèo…”
Hay hùng dũng, như:
“ Mùa thu rồi ngày hăm ba, ta ra đi theo tiếng gọi sơn hà nguy biến…”
Hoặc:
“Đoàn giải phóng quân một lòng ra đi
Nào có sá chi đâu ngày trở về…”
Và còn nữa:
“Nào anh em ta cùng nhau xông pha lên đàng
Kiếm nguồn tươi sáng…”
Hay là những bài thơ mà giờ đây hơn 60 năm qua, tôi vẫn còn nguyên trong trí nhớ:
“Tôi muốn tôi là một cứu thương
Cạnh theo chiến sĩ đến sa trường
Nằm lăn trên lá hay rơm ủ
Băng trắng đầu mình những vết thương”
Thật là lãng mạn, thật là dễ thương. Làm sao mà tôi không bị quyến rũ bởi nét nhạc, lời thơ như vậy được. Cho nên tôi có ý nghĩ là mình sẽ phải theo mấy anh lớn để được vào bưng, được nghe tiếng suối reo, ngàn thông reo, được nằm lăn trên lá hay rơm ủ, được nữ y tá săn sóc vết thương… Rồi một ngày nọ, tôi được theo đoàn biểu tình đi bộ từ làng Vĩnh Hựu của tôi lên tới tỉnh Gò Công, cách xa làng tôi 14 cây số, để gọi là… ủng hộ Việt Minh. Thức dậy từ 3 giờ khuya, chuẩn bị cơm vắt muối mè, tập hợp lại rồi tháp tùng đoàn người, đi theo nhịp trống quân hành “rập rập thùng, rập rập thùng”… lội bộ suốt 14 cây số, nhờ vừa đi vừa hát “Nào anh em ta cùng nhau xông pha lên đàng”, cho nên thằng con nít 11 tuổi như tôi, khi đến nơi, nào có thấy chút mệt mỏi gì đâu? Nhưng sau lần gặp gã Việt Minh với khẩu súng giết người đó, tôi đã bừng tỉnh giấc mơ bỏ học, trốn cha mẹ để ra bưng biền.
Trung Tâm Giáo Dục Dạy Nghề Thiếu Niên Thành Phố,
nguyen ngoc san (guest)
wrote
12 years ago:
vo do vui lam ban oi choi khieng ma ngoi ta mop ca dau
Trung Tâm Giáo Dục Dạy Nghề Thiếu Niên Thành Phố,
dang bac (guest)
wrote
12 years ago:
con cam on nhung nguoi day do con nhat la co dai gio con da co nghe sua xe
Ben Thanh Market,
ha ha ha ! (guest)
wrote
12 years ago:
Bến Nhà Rồng,
Việt gian cộng sản! (guest)
wrote
12 years ago:
Việt Công đâu có xấu nhiều như vậy?! Your nói 10, thực ra Việt Cộng chỉ xấu có 9.5 thôi. Việt Cộng cũng chẳng sợ thằng Tàu đâu, chẳng qua là sợ mất đảng cs và sợ mất ghế, cùng tài sản hàng trăm triệu dollar của mõi quan chức Chính phủ mà thôi!
International Neurosurgery Hospital,
Sam On (guest)
wrote
12 years ago:
Sorry phone number please??
International Neurosurgery Hospital,
Sam On (guest)
wrote
12 years ago:
Could anyone give me the hospital please?
Saigon Pearl ,
thegioibatdongsan.com.vn (guest)
wrote
12 years ago:
Ho Chi Minh City recent comments: